TruyenSexNung.com > Chuyện Sex > Thời sinh viên oanh liệt

Thời sinh viên oanh liệt

Phần 3

Ngày học thứ 3 là ngày học lý thuyết. Lại mớ kiến thức ngán ngẩm mà tôi nghĩ chắc từ giờ đến cuối đời tôi cũng chả bao giờ có thể áp dụng vào cuộc sống. Vẫn bộ đồng phục xanh lè đóng thùng cùng mũ tai bèo ngáp ngắn ngáp dài nghe ông thầy giảng. Mãi chả thấy hết giờ tôi lại lôi quyển tập cái bút ra ngồi vẽ vời lung tung cho hết thời gian. Phù! Cuối cùng cũng đến giờ giải lao. Tôi với bao thuốc lá đi ra ngoài hành lang châm điếu thuốc hút. Khúc hành lang này cũng ít người qua lại hơn chỗ hôm kia. Đang phì phèo điếu thuốc thì có một giọng đàn ông trung niên trầm trầm vang lên. Chất giọng khá giống với miền quê tôi.

– Anh có biết ở đây cấm hút thuốc không?

Tôi ngoảnh lại thì thấy ông thầy vừa dạy tôi đang đứng sau lưng tôi. Tôi nhìn thấy trong túi áo ổng có vật gì hình hộp giống gói thuốc lá nên tôi đành chữa cháy.

– Em mời thầy ạ. Vừa nói tôi vừa rút bao thuốc lá mời ổng. – Thôi Jet nặng lắm tao không hút được, tao hút mèo quen rồi. Nói xong ổng rút trong túi áo ra gói mèo và châm một điếu. – Dạ vâng thầy. Vậy là êm rồi không bị chửi hay bị phạt gì cả. – Anh người Xxx à? Ổng quay qua nhìn tôi. – Dạ em ở Xxx. – Ừm vậy là cùng quê với tao. Mới Vào SG à? Nhả khói xong ổng quay qua hỏi tôi. – Dạ em cũng vào được năm rồi.

Tôi với ổng đứng hút thuốc nói chuyện với nhau một lúc. Ổng sau vài lần luân chuyển công tác thì về công tác ở đây. Hiện có vợ và hai đứa con. Đứa lớn cũng đi làm rồi còn đứa nhỏ năm nay mới cấp 3. Ổng cũng hỏi sơ qua qua về tôi vài câu. Âu cũng hay, đồng hương đồng khói gặp nhau giữa Sài Thành cũng có nhiều cái để nói hơn. Hút xong mấy điếu thuốc tôi với ổng cùng đi vào lớp. Lớp đã yên vị chỗ ngồi hết nhìn tôi với ổng đi vào đứa nào cũng nhìn tôi trô trố. Do cũng có thiện cảm hơn với ổng nên tiết học cũng trôi qua đỡ nhàm chán hơn. TV thì lâu lâu liếc qua nhìn tôi rồi lại nhìn lên bảng.

Giờ nghỉ trưa bọn tôi xuống khu nhà ăn mua phiếu cơm rồi ra lấy khay thức ăn tự ra xúc cơm. Thằng nào giộng khỏe thì cứ xúc nhiều nói chung là cơm đéo thiếu cho chúng mày đói. Tôi cầm khay thức ăn ra chỗ bàn trống ngồi ăn. Đúng là đang đói ăn cái đếch gì cũng thấy ổn. TV cầm khay thức ăn đi lại phía tôi đang ngồi, dặt khay thức ăn xuống TV nhìn tôi cười rồi nói.

– Ngồi chung được không? – Bàn ghế của nhà trường chứ có phải của mình đâu mà cấm. Tôi ngừng ăn nhìn sang TV cười nhẹ cái. – Nay quen luôn cả giảng viên cơ à? Xem ra bạn cũng quan hệ rộng nhỉ? TV cười nói với tôi. – À ổng cùng quê nên dễ nói chuyện hơn. Tôi vẫn cúi mặt ăn. – Không cùng quê khó nói chuyện à? TV lại xoáy tôi tiếp. – Không hẳn. Nhưng có nhiều điểm chung dễ nói chuyện. – Ví dụ như là… – Giọng nói, bản sắc, lối sống, ẩm thực… – Nói vậy chắc chỗ bạn nhiều món ngon lắm nhỉ? Nào mời mình nếm thử với nha. – Nếu có dịp, có duyên. Thôi ăn đi kẻo nguội. – À ừ.

Tính tôi không chắc chắn cái gì thì không hứa. Hứa mà làm không xong hay không được thì lại ái ngại ra. Thà để tùy duyên cho nó khỏe. Đời mà Ai biết được ngày mai sẽ ra sao chứ. Quen còn chưa dám hứa huống chi mới nói chuyện. Bụng cũng no rồi thì tôi cũng chào TV đi trước kiếm chỗ nào mát mẻ nằm ngủ giấc. Lên phòng mấy thằng bạn thì giường chiếu đầy đủ nhưng chúng nó lại đánh bài ầm ầm cả trưa không ngủ được. Tôi ra chỗ ghế đá dưới gốc cây ngủ giấc chiều tính tiếp. Đang lim dim thì nghe tiếng mấy đứa con gái buôn chuyện cách đó mấy bước chân làm tôi tỉnh giấc. Có tiếng con gái nói với mấy đứa kia nói nhỏ cho người khác nghỉ trưa. Giọng nói nghe quen quen nhưng tôi cũng chả để ý. Lấy cái mũ tai bèo úp lên mặt rồi ngủ tiếp. Tỉnh giấc tôi thấy tôi nằm mình giữa ghế đá. Nhìn xa xa thì có mấy lớp đang học thực hành dưới bóng im tán cây. Móc điện thoại ra thì thấy trễ giờ học 10p rồi. Tôi lật đật bò dậy chạy lên giảng đường. Cái chân đỡ hơn rồi nhưng chạy vậy vẫn chưa được thuận lắm. Vẫn còn nhói nhói. Bước đến cửa lớp tôi trễ 15p.

– Dạ xin phép thầy cho em vào lớp. Tôi cúi đầu chào Ổng thầy rồi định đi vào chỗ ngồi. – Lính lác thế này đấy. Có biết kỷ luật là sức mạnh của quân đội không? Ổng thầy nhìn tôi nghiêm mặt. Cả lớp im phăng phắc không một tiếng động. – Thôi vào đi, lần đầu tôi tha nhớ rút kinh nghiệm lần sau. Ông thầy lắc đầu nhìn tôi. – Dạ em cảm ơn. Tôi lý nhí đi về chỗ ngồi. Tay quẹt mồ hôi còn chảy ròng trên trán dưới cổ.

Lần sau rút kinh nghiệm phải cài báo thức mới được. Tôi nói thầm trong bụng.

Thằng Xêkô níu áo tôi thì thào hỏi.

– Mày hú hí đâu giờ mới mò lên? Coi chừng bị bắt được thì rạng rỡ mặt mày đấy con. – Hôm sau tao với mày đi rình nó xem sao Xêkô ơi. Thằng Lé cũng hùa theo. Thằng này cũng y chang thằng Xêkô nhưng lại được cái có con bồ khá xinh.

Tôi chả buồn quay lại mà chỉ giơ ngón tay thối lên đủ để cho hai thằng đó thấy.

– Ê mày tối ở lại mua rượu lên phòng tao nhậu mày. Thằng Xêkô lại níu áo tôi. – Đéo, về. Tôi trả lời cụt lủn nhưng sung tích và đầy ý nghĩa, đầy tính nhân văn chí ít là với hai thằng này. – Con nhà người ta cũng ở lại. Tối say say qua kiếm nó biết đâu nên cơm cháo. Thằng Xêkô lại nham nhở. – Con nào? Con nào? Thằng Lé lại chen vào hóng hớt.

Lần thứ 2 ngón tay thối được đưa ra trước mặt hai thằng này. Với hai thằng này thì tốt nhất không nên đôi co dây dưa. Cho nó nói chán nó nghỉ.

… Bạn đang đọc truyện Thời sinh viên oanh liệt tại nguồn: https://xxx.truyensexnung.com

Tôi ném cái balo lên bàn nằm ngửa ra giường. Về phòng cái cảm giác nó thoải mái hơn hẳn. Bà chị tôi vẫn chưa về nên hôm nay tôi là người đi chợ nấu ăn. Với kinh nghiệm ăn nhậu bao nhiêu năm tích lũy của tôi thì việc nấu ăn với tôi không thành vấn đề. Tôi khuyên chị em chọn chồng nên chọn thằng nào biết nhậu. Bời hơn 60% trong số những thằng đó là biết nấu ăn và nấu ăn ngon là đàng khác. Tôi nấu ăn xong thì bà chị tôi cũng về. Sau bữa tối thì bà chị tôi lại ra thư viện. Không biết làm khóa luận tốt nghiệp gì mà đi miết tôi cũng chả quan tâm lắm. Tôi mở máy tính lên ngồi chơi chơi lúc rồi lượn lờ xóm trọ xem có gì vui không. Ngày gì mà cha con nhà nó đi đâu hết vắng tanh. Lủi thủi về phòng mở Facebook lên xem có gì mới không.

Một vài bình luận dưới cái status hôm qua tôi đăng. Toàn của mấy thằng bạn vào chọc phá. Kéo xuống thấy có bình luận của TV cách đây 30p.

“Khác hẳn trên sân bóng nhỉ:)”

Tôi chỉ like bình luận đó mà không trả lời gì cả. 5p sau TV nhắn tin đến.

– “Không ngờ cũng văn thơ ghê hén” – “À cái đó copy của người ta đăng thôi” – “Thì ít ra cũng có chút tìm hiểu về văn thơ” – “À ừ. Thì lâu lâu đọc” – “Nay chân chưa khỏi để đi chơi với người yêu à?”

Phải chăng đây là một câu hỏi

Danh sách các phần:
Thông tin truyện
Tên truyệnThời sinh viên oanh liệt
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện sex sinh viên
Ngày cập nhật29-05-2024 22:22:23
Truyện ngẫu nhiên
Những đêm mặn nồng (Update phần 44)
Câu chuyện của Thu (Update phần 5)
Đời checker (Update phần 49)